NGƯỜI LÀM QUÀ, BẮT ĐẦU TẾT SỚM HƠN

Tết của những người làm quà đến sớm hơn tất cả – vì khi mọi người còn đang nghĩ “năm nay ăn Tết ở đâu”, họ đã bắt đầu gói ghém niềm vui để mang đi khắp nơi.

Người mang tết về sớm

Trong những xưởng nhỏ nằm nép giữa phố, ánh đèn vẫn sáng từ sớm tinh mơ đến khuya muộn. Bên trong, là tiếng kéo sột soạt cắt giấy, tiếng băng dính sột soạt, và tiếng cười khẽ khàng của những người đang gói quà. Không khí ấy có chút khẩn trương, có chút vui, có cả mùi giấy mới và hương trà thoảng đâu đó – thứ mùi rất riêng chỉ có trong mùa Tết đến gần.

Ở nơi ấy, Tết không đến bằng pháo hoa hay lịch treo tường, mà đến bằng những chiếc hộp đầu tiên được dán nắp, bằng chiếc ruy băng đầu tiên được thắt lại ngay ngắn.
Họ – những người làm quà – đón Tết theo cách của riêng mình: sớm hơn, tất bật hơn, nhưng cũng ấm lòng hơn bất cứ ai.

Khi thành phố còn đang thong thả trong những ngày cuối năm, khi người ta vẫn chưa biết Tết này sẽ về đâu, họ đã bắt đầu đếm ngược bằng từng đơn hàng, từng chuyến giao.
Một mùa Tết mới của họ bắt đầu từ lúc nhận mẫu thiết kế, chọn màu giấy, tìm nguồn vải cho nơ, sắp xếp lại kho, lau chùi từng chiếc kệ. Mọi thứ đều tỉ mỉ, vì họ hiểu: mỗi món quà không chỉ là một vật phẩm, mà là một cảm xúc.

Một dải ruy băng lệch đi vài milimét, một tông màu chưa đúng, hay một hộp giấy hơi xô là điều không thể chấp nhận. Họ chăm chút không chỉ vì nghề, mà vì họ hiểu – ở đầu bên kia, người nhận sẽ mở hộp bằng một niềm vui, một sự háo hức, một chút cảm động nhỏ bé.

Người âm thầm lo một cái tết cho mọi người 

Có những người làm quà nói rằng, họ chưa bao giờ được nghỉ Tết sớm. Khi mọi người dọn dẹp, họ vẫn đang gói nốt đơn hàng cuối. Khi người khác chuẩn bị về quê, họ vẫn đang buộc dây, dán nhãn, kiểm tra lần cuối.
Nhưng chẳng ai trong họ thấy mệt. Vì chính tay họ là người gửi Tết đi muôn nơi – qua từng hộp quà, từng phong bao, từng lời chúc bằng hiện vật.

Họ bảo, niềm vui lớn nhất là khi nhìn thấy những hộp quà được chuyển đi khắp nơi – đến Hà Nội, Sài Gòn, Cà Mau, Đà Lạt, đến cả những vùng quê xa nơi ánh đèn chưa sáng.
Với họ, mỗi hộp quà là một hành trình. Một hành trình mang theo hơi thở của Tết, đi qua ngàn dặm đường để rồi dừng lại ở nụ cười của ai đó.

Không ai nói ra, nhưng người làm quà hiểu rõ hơn ai hết:
Tết không chỉ là dịp sum họp, mà là một chuỗi trao gửi.
Trao một món quà – nghĩa là trao lời chúc.
Gói một hộp quà – nghĩa là gói cả tấm lòng.

Có người gói quà bằng đôi tay khéo léo. Có người gói bằng sự kiên nhẫn. Còn họ, những người sống giữa những sắc giấy, ruy băng và nơ, gói bằng tình yêu dành cho niềm vui của người khác.
Mỗi hộp quà hoàn thiện là một lời chúc may mắn. Mỗi chiếc hộp chuyển đi là một chút Tết lan tỏa.

Người làm quà là những người nhìn thấy Tết trước tiên.
Họ biết Tết đến khi hàng giấy đỏ bắt đầu khan hiếm, khi mùi băng keo quen thuộc ám vào tay, khi thỉnh thoảng ai đó trong xưởng bật lên bản nhạc “Ngày Tết quê em” để đỡ buồn ngủ.
Tết của họ không có nhiều thời gian nghỉ ngơi. Nhưng bù lại, họ có niềm hạnh phúc mà không phải ai cũng có: được chạm tay vào niềm vui của người khác trước khi Tết kịp gõ cửa.

Từ những góc nhỏ trong xưởng, Tết được khởi động – không bằng nghi thức hay lễ hội, mà bằng bàn tay con người.
Những người làm quà luôn bắt đầu sớm hơn, nhưng chính vì thế, họ cũng là những người cảm nhận Tết rõ ràng hơn ai hết.
Với họ, “chuẩn bị Tết” không chỉ là công việc, mà là một niềm vui được lặp lại mỗi năm.
Là khi họ được tạo nên những điều khiến người khác mỉm cười.
Là khi, qua từng món quà, Tết bắt đầu hiện hữu – không phải ở nơi xa xôi, mà ngay tại đây, nơi có những người đang bắt đầu sớm nhất.

0 0 votes
Đánh Giá Bài Viết
Subscribe
Notify of
guest
0 Bình Luận
Oldest
Newest Most Voted
Inline Feedbacks
View all comments