Tết …đang trên đường về 

Nhiều người nói “nói Tết sớm quá” …nhưng thật ra, Tết không bao giờ đến sớm cả. Chỉ là chúng ta có kịp chuẩn bị cho niềm vui đó hay không.

Có người thấy những tấm băng đỏ treo ngoài phố liền thốt lên: “Mới tháng Mười mà đã nói chuyện Tết à, còn sớm lắm!”.
Nhưng thật ra, Tết đang trên đường về, vì nó không nằm trong lịch hay trên tờ quảng cáo.
Tết đến khi lòng người bắt đầu thấy háo hức, khi trong tim xuất hiện một khoảng trống đủ dịu dàng để đón nhận niềm vui.
Và những người nói “Tết đến sớm” đôi khi chỉ là những người… chưa kịp sẵn sàng cho niềm vui đó mà thôi.

“Sớm” hay “muộn” … chỉ là cách ta chọn nhìn Tết

Trong đời sống hiện đại, Tết dường như bị chia làm hai nửa:
Một nửa vội vã, đầy công việc, báo cáo, kế hoạch.
Một nửa chậm lại, đầy hương trầm, bánh chưng, hoa đào, lời chúc.
Giữa hai nửa ấy, nhiều người thường quên mất: Tết không phải một mốc thời gian cố định, mà là cảm xúc của sự khởi đầu.

Tết không đến vào 0h đêm giao thừa. Nó đến từ khoảnh khắc đầu tiên ta muốn sống khác đi, tốt hơn, ấm áp hơn.
Tết của người làm quà đến từ tháng Mười. Tết của người mẹ có thể bắt đầu từ lúc chọn hạt giống gieo trong vườn để kịp nở hoa vào cuối năm.
Tết của những người xa quê bắt đầu ngay khi họ đặt vé về nhà.
Còn Tết của người nhận quà, có thể chỉ là lúc họ thấy một chiếc hộp đỏ nằm trên bàn, và tim bỗng thấy ấm.

Chuẩn bị cho Tết là chuẩn bị cho chính mình

Mỗi năm, ta đều nói “năm nay trôi nhanh quá”. Nhưng thật ra, thời gian không nhanh chỉ là ta chưa kịp chậm lại.
Cũng giống như Tết, không phải nó đến sớm, mà là ta chưa kịp chuẩn bị để đón.

Chuẩn bị cho Tết không chỉ là dọn nhà, sắm đồ hay trang trí.
Đó là dọn lòng.
Bỏ đi những mệt mỏi, những bực dọc, những điều chưa trọn.
Giữ lại những điều tốt đẹp một lời cảm ơn, một cái ôm, một niềm tin.

Cứ mỗi lần dọn tủ, ta lại thấy một món đồ cũ và nhớ về một kỷ niệm.
Cứ mỗi lần gói quà, ta lại nghĩ đến người sắp nhận và lòng tự nhiên thấy ấm.
Tết, suy cho cùng, là khoảng thời gian ta học lại cách sống trọn với cảm xúc, dù chỉ là trong vài ngày.

Những người bắt đầu Tết sớm không phải vội, mà là hiểu giá trị của thời gian

Ai từng chứng kiến cảnh một xưởng quà Tết hoạt động từ tháng Mười mới hiểu: Không có gì gọi là “Tết sớm”.
Vì để có một món quà hoàn chỉnh, người làm đã phải chuẩn bị từ rất lâu trước đó chọn chất liệu, thiết kế, gói ghém, thử và sửa từng chi tiết.

Tết không chỉ là ngày nghỉ lễ, mà là cả một quá trình chuẩn bị dài của hàng ngàn con người.
Những bàn tay khéo léo dán từng góc hộp, buộc từng dải nơ, thắt từng sợi dây.
Những người thiết kế chọn màu đỏ thế nào để vừa rực rỡ, vừa tinh tế.
Những chuyến xe đêm mang hàng đi khắp nơi để kịp trao tận tay người nhận trước giao thừa.

Những con người ấy không “ăn Tết sớm”, họ chỉ sống với Tết lâu hơn một chút.
Họ hiểu rằng niềm vui không thể gấp gáp, và hạnh phúc đôi khi đến từ chính hành trình chuẩn bị đó.

Khi “Tết sớm” trở thành cơ hội để yêu thương sớm hơn

Chúng ta luôn có lý do để trì hoãn: “Đợi cuối năm hãy dọn nhà”, “Tháng Chạp hãy mua quà”, “Cận Tết hãy về quê”…
Và rồi, chính những “đợi đó” khiến Tết thành ra ngắn ngủi, thậm chí vội vã.

Nếu thử bắt đầu sớm hơn một chút có thể từ tháng Mười, tháng Mười Một ta sẽ thấy Tết dài hơn, ấm hơn.
Ta có thời gian để nghĩ xem nên tặng ai, nên nói lời cảm ơn với ai, nên dành lại một món quà cho chính mình.
Bắt đầu sớm không phải để hơn ai, mà để yêu thương sớm hơn, và nhiều hơn.

Có người nói: “Tết là khi ta được nghỉ ngơi”.
Nhưng thật ra, Tết là khi ta được sống lại, sống với những gì đẹp nhất trong ta, với người thân, bạn bè, đồng nghiệp, với ký ức.
Mà để được “sống lại” thật trọn vẹn, ta phải chuẩn bị cho điều đó từ sớm, không phải bằng hành động, mà bằng cảm xúc.

Tết không bao giờ đến sớm, chỉ có lòng người đến muộn

Người ta hay nói “đến Tết mới thấy nhớ nhà”. Nhưng có thật là đến Tết mới nhớ?
Hay là ta đã nhớ suốt cả năm, chỉ đến khi sắc đỏ xuất hiện mới dám thừa nhận điều đó?
Ta không thể trách Tết đến sớm, vì Tết chỉ gõ cửa những ai chịu mở lòng.

Đỏ xuất hiện từ tháng Mười, nhưng chỉ những người đang mong chờ mới nhìn thấy.
Tiếng cười, mùi bánh chưng, âm thanh của sự đoàn viên… tất cả vẫn luôn ở đó, chỉ chờ ta quay lại, lắng nghe và cảm nhận. Và khi ta nhận ra, Tết đã ở ngay cạnh, không hề sớm, cũng chẳng hề muộn.

Mỗi mùa Tết là một lời nhắc nhẹ: hãy sống chậm lại để kịp yêu thương.
Vì niềm vui, cũng như hoa mai, hoa đào, không nở đúng lúc nếu ta không chịu gieo từ sớm.

Tết không đến sớm đâu.
Chỉ là năm nào cũng vậy, một số người quên mất cách háo hức. Và khi lòng ta biết chờ đợi, biết chuẩn bị, biết dọn dẹp những mỏi mệt trong mình, thì Tết đã ở ngay đó trong ánh nhìn, trong nụ cười, trong hơi thở.

Bởi Tết, thật ra, không đợi thời gian. Tết đợi lòng người.

5 1 vote
Đánh Giá Bài Viết
Subscribe
Notify of
guest
0 Bình Luận
Oldest
Newest Most Voted
Inline Feedbacks
View all comments