Trung Thu – Mùa Của Những Lời Cảm Ơn Được Thì Thầm

Người ta hay nói Trung Thu là Tết của đoàn viên, dịp để gia đình sum vầy, để người xa quê trở về, để trẻ con rước đèn và người lớn ngắm trăng. Nhưng với tôi, Trung Thu không chỉ là chuyện của đoàn viên. Đó còn là mùa để lặng lẽ nói lời cảm ơn, với những người quanh ta, những mối quan hệ thân quen nhưng ít khi được gọi tên, những ân tình lặng thầm mà cuộc sống thường ngày đôi lúc khiến ta quên bẵng đi mất.

Trung Thu, dịp để cảm ơn mà không cần lý do

Có những lời cảm ơn không tiện nói vào ngày thường, bởi nói ra nghe như khách sáo. Nhưng đến Trung Thu, tự nhiên thấy việc ấy trở nên hợp lý, như thể tiết trời mát mẻ cũng làm cho lòng người dịu hơn, mở lòng hơn.

Tôi nghĩ về bác hàng xóm mỗi sáng sớm đều cẩn thận quét lá ngoài hiên, dù đó là phần sân chung. Tôi nghĩ về cô đồng nghiệp hay nhắc tôi uống nước đúng giờ, về người bạn cũ lâu không nói chuyện nhưng vẫn lặng lẽ gửi like mỗi lần tôi đăng bài. Hay đơn giản là người đã nắm tay tôi, cùng tôi qua một thời khủng hoảng, âm thầm mà vững chắc.

Trung Thu này, có thể tôi không đủ khéo để nói những lời bay bướm. Nhưng tôi muốn nhân mùa trăng tròn, gửi đi một chiếc hộp bánh nhỏ, một tin nhắn, hay chỉ là một câu: “Trung Thu năm nay, em/thầy/anh/chị nhớ đến anh/chị/em/thầy – cảm ơn vì đã luôn ở đó.”

Một chiếc bánh, một lời nhắc nhớ

Tôi luôn tin rằng món quà Trung Thu không cần lớn, nhưng cần đúng. Đúng người, đúng tâm ý. Một hộp bánh không chỉ để ăn, mà là cái cớ để nhắc nhau rằng: ta từng có mặt trong đời nhau, và điều đó có ý nghĩa.

Tôi nhớ có lần nhận được hộp bánh từ một người học trò cũ. Trong hộp chỉ có hai chiếc bánh nướng và một tờ giấy viết tay: “Con cảm ơn cô, không phải vì dạy chữ, mà vì cô từng tin con là đứa trẻ tốt.” Tôi đã đọc, và lặng đi vài phút. Đó là một Trung Thu không ồn ào, nhưng khiến tôi nhớ mãi.

Vậy đấy, cảm ơn đôi khi không cần lý do lớn lao. Một mùa trăng cũng có thể là dịp để thắp sáng những điều tốt đẹp, như ánh trăng soi qua kẽ lá, nhẹ nhàng mà rõ ràng.

Cảm ơn những người chẳng bao giờ đòi hỏi

Trung Thu là dịp để cảm ơn những người không cần ta phải nhớ, nhưng chính vì thế ta lại càng phải nhớ. Là cha mẹ, luôn đợi ta về nhưng không bao giờ trách ta bận. Là người bạn từng giúp ta dọn nhà khi thất tình, rồi biến mất như chưa từng đến. Là người đã từng lắng nghe nỗi buồn ta giấu kỹ, rồi rời đi trong yên bình.

Mùa trăng này, tôi muốn nói với họ, bằng cách nào đó, rằng tôi vẫn nhớ. Và vẫn biết ơn.

Trung Thu không chỉ là bánh và đèn

Trung Thu là dịp để chúng ta “gửi lời” một cách dịu dàng. Không phải những lời hô hào rầm rộ, mà là những lời nhỏ, thật, sâu, nói ra không phải để ai xúc động, mà để trái tim ta được nhẹ.

Trong thế giới đang quá nhanh, quá ồn, mùa trăng có thể là thời khắc để chúng ta đặt tay lên ngực mình và hỏi: Mình còn nợ ai một lời cảm ơn?

Nếu có, hãy nói ra. Trung Thu là dịp rất đẹp để làm điều đó.

Bởi đôi khi, chiếc bánh nhỏ và một lời thật lòng có thể sáng hơn cả ánh trăng rằm.

5 1 vote
Đánh Giá Bài Viết
Subscribe
Notify of
guest
0 Bình Luận
Oldest
Newest Most Voted
Inline Feedbacks
View all comments